Định nghĩa về dòng xe hạng sang thay đổi theo thời gian, bị ảnh hưởng từ mức giá, danh tiếng, hay đơn giản là hãng tự xếp hạng.
Trước đây, khi những bộ chế hòa khí còn thống trị trên các con đường, khái niệm "xe sang" nhìn chung được dùng để miêu tả những mẫu xe sang trọng từ những thương hiệu như Cadillac, Lincoln và Chrysler. Và đó thường là ô tô con, không phải SUV, cũng không phải bán tải.
Giờ đây, "hạng sang" có thể miêu tả mọi loại xe, từ cỡ nhỏ tới dòng bán tải cỡ lớn, và chỉ mình thương hiệu có thể không đủ để phân biệt những sản phẩm cao cấp hơn so với những mẫu cấp thấp.
Trước đây, khi những bộ chế hòa khí còn thống trị trên các con đường, khái niệm "xe sang" nhìn chung được dùng để miêu tả những mẫu xe sang trọng từ những thương hiệu như Cadillac, Lincoln và Chrysler. Và đó thường là ô tô con, không phải SUV, cũng không phải bán tải.
Giờ đây, "hạng sang" có thể miêu tả mọi loại xe, từ cỡ nhỏ tới dòng bán tải cỡ lớn, và chỉ mình thương hiệu có thể không đủ để phân biệt những sản phẩm cao cấp hơn so với những mẫu cấp thấp.
Ví dụ, Jeep không phải là một thương hiệu hạng sang, nhưng mẫu Grand Wagoneer mới ra mắt có giá hơn 100.000 USD nếu trang bị đầy đủ. Số tiền này hơn gấp đôi so với mức khởi điểm của Lexus ES 350 và IS 300, hai mẫu xe từ thương hiệu hạng sang của Toyota.
Ford cũng xóa mờ ranh giới giữa hạng sang và bình dân với F-150 Limited SuperCrew, một chiếc bán tải có giá đề xuất tới 70.000 USD. Bản Limited trang bị dàn âm thanh Bang & Olufsen, ghế da có sưởi, chỉnh điện 10 hướng, đèn pha LED, cửa sổ trời hai phần và cửa kính sau mở trượt.
Tên thương hiệu hay mức giá đề xuất có thể không nói hết toàn bộ câu chuyện, nhưng là phần quan trọng của cả bức tranh.
Audi, BMW, Cadillac, Infiniti, Lexus, Lincoln và Mercedes-Benz, phần lớn dường như đều nghĩ họ là thương hiệu hạng sang bởi danh tiếng, cách quảng bá, những tính năng họ mang tới cho khách hàng và mức giá. Ford và Jeep có một số sản phẩm hơn 50.000 USD, nhưng ở Cadillac, Lexus hay Mercedes-Benz, thì phần lớn sản phẩm đắt hơn thế.
Các hãng sản xuất thường sử dụng cách marketing sao cho khách hàng nghĩ rằng họ là những thương hiệu hạng sang khi cung cấp nhiều thứ hơn so với các thương hiệu khác, thường cao hơn một bậc so với mức trung bình.
Ô tô hạng sang thường sử dụng vật liệu nội thất cao cấp cùng những tính năng không có trên những mẫu xe có giá bán thấp hơn. Động cơ, hộp số, hệ thống âm thanh, tính năng an toàn, tất cả đều cao cấp hơn, nhiều hơn. Thậm chí xe có cách âm tốt hơn hẳn, các chi tiết bằng nhôm hay sợi carbon thay vì bằng thép.
Bảo hành của xe sang đôi khi cũng dài hơn so với những sản phẩm thấp cấp hơn, kể cả cùng nhà sản xuất. Chủ xe cũng được hưởng các dịch vụ chăm sóc nhiều hơn.
Không có mức giá tối thiểu của một chiếc xe được coi là xe sang, nhưng dựa trên thực tế, các thương hiệu hạng sang thường không bán xe dưới 35.000 USD. Các tùy chọn sẽ khiến hóa đơn tăng chóng mặt và xe bình dân không thể so sánh.
Dưới tác động của những yếu tố kể trên, ngày nay không hiếm người nghĩ rằng chiếc Buick Enclave Avenir hay Toyota Avalon Limited của họ là xe sang. Ít nhất có một điểm đúng trong suy nghĩ này, đó là hai mẫu trên sang trọng hơn những phiên bản ít tiền hơn của chính những dòng xe này.
Ford cũng xóa mờ ranh giới giữa hạng sang và bình dân với F-150 Limited SuperCrew, một chiếc bán tải có giá đề xuất tới 70.000 USD. Bản Limited trang bị dàn âm thanh Bang & Olufsen, ghế da có sưởi, chỉnh điện 10 hướng, đèn pha LED, cửa sổ trời hai phần và cửa kính sau mở trượt.
Tên thương hiệu hay mức giá đề xuất có thể không nói hết toàn bộ câu chuyện, nhưng là phần quan trọng của cả bức tranh.
Audi, BMW, Cadillac, Infiniti, Lexus, Lincoln và Mercedes-Benz, phần lớn dường như đều nghĩ họ là thương hiệu hạng sang bởi danh tiếng, cách quảng bá, những tính năng họ mang tới cho khách hàng và mức giá. Ford và Jeep có một số sản phẩm hơn 50.000 USD, nhưng ở Cadillac, Lexus hay Mercedes-Benz, thì phần lớn sản phẩm đắt hơn thế.
Các hãng sản xuất thường sử dụng cách marketing sao cho khách hàng nghĩ rằng họ là những thương hiệu hạng sang khi cung cấp nhiều thứ hơn so với các thương hiệu khác, thường cao hơn một bậc so với mức trung bình.
Ô tô hạng sang thường sử dụng vật liệu nội thất cao cấp cùng những tính năng không có trên những mẫu xe có giá bán thấp hơn. Động cơ, hộp số, hệ thống âm thanh, tính năng an toàn, tất cả đều cao cấp hơn, nhiều hơn. Thậm chí xe có cách âm tốt hơn hẳn, các chi tiết bằng nhôm hay sợi carbon thay vì bằng thép.
Bảo hành của xe sang đôi khi cũng dài hơn so với những sản phẩm thấp cấp hơn, kể cả cùng nhà sản xuất. Chủ xe cũng được hưởng các dịch vụ chăm sóc nhiều hơn.
Không có mức giá tối thiểu của một chiếc xe được coi là xe sang, nhưng dựa trên thực tế, các thương hiệu hạng sang thường không bán xe dưới 35.000 USD. Các tùy chọn sẽ khiến hóa đơn tăng chóng mặt và xe bình dân không thể so sánh.
Dưới tác động của những yếu tố kể trên, ngày nay không hiếm người nghĩ rằng chiếc Buick Enclave Avenir hay Toyota Avalon Limited của họ là xe sang. Ít nhất có một điểm đúng trong suy nghĩ này, đó là hai mẫu trên sang trọng hơn những phiên bản ít tiền hơn của chính những dòng xe này.
Theo VnExpress